Đôi Mắt Người Sơn Tây (Quang Dũng) V2

Đôi Mắt Người Sơn Tây

Thơ: Quang Dũng

Diễn ngâm: Hoàng Khai Nhan

Thi sĩ Nguyễn Giang, ông bạn thân trên 50 năm của tôi viết (và tôi xin đăng lại ở dưới đây) sau khi anh đã nghe/xem version 1 của "Đôi Mắt Người Sơn Tây" tôi ngâm thơ, làm video, và gửi ra giới thiệu bạn bè cách đây mấy hôm. Anh Giang viết:

Có một tác giả ngoại quốc đã nói: "Mỗi người Việt Nam là một thi sĩ." Điều này không lạ vì ngôn ngữ chúng ta, với giai điệu ngũ cung, chẳng phải chỉ dùng để... ngâm thơ hay sao? Những "ngâm sĩ" tài danh như Hồ Điệp, Quách Đàm, Hoàng Thư, Tô kiều Ngân... nay chúng ta đã không còn nghe. Nhưng văn đàn hải ngoại may mắn vẫn còn vài giọng ngâm điêu luyện... Nhờ vậy, những người mê thơ như tôi mới có được những giây phút để thả hồn về quá khứ!..

Tôi chắc Hoàng Khai Nhan sẽ lần lượt cho chúng ta thưởng thức những áng thơ trác tuyệt như Đôi Bờ, Đường Khuya Trở Bước, Bao Giờ Em Lấy Chồng, v.v... và đôi bài Hành trong thi ca Việt Nam.

Những áng thơ khiến tôi nhớ lại những đêm xưa, năm nào, đã xa lắm như trong tiền kiếp... Ôm chiếc radio nhỏ, ép sát vào tai, lòng hớn hở bồi hồi nghe lời giới thiệu bất hủ của thi sĩ Đinh Hùng... "Đây Tao Đàn, tiếng nói của thi văn miền tự do, do Đinh Hùng phụ trách..."

Phần video (của Đôi Mắt Người Sơn Tây version hôm trước) rất đẹp và sáng! Nhưng giá Nhan cho xem vài đôi mắt làm say đắm lòng người thì... "mãn nhãn" hơn. Người thiếu nữ trong clip đẹp thì có đẹp, nhưng đôi mắt chưa đủ quyến rũ....tôi ! 😄😄😄😄

🌹 Vì thế hôm nay tôi làm lại video clip khác để chiều lòng bạn tôi. Xin kính mời quí vị cùng các bạn văn nghệ của tôi thưởng thức sau đây... xem những đôi mắt này đã đủ... say đắm lòng người chưa?!...

Hoàng Khai Nhan
Giáng Sinh 2020
Huntington Beach, California
2020-12-25




ĐÔI MẮT NGƯỜI SƠN TÂY 🎼🎶🌺

📖 Thơ: Quang Dũng

🎤 Giọng ngâm: Hoàng Khai Nhan

📷 Hình ảnh: Thanh Tâm photography

🎬 Thu âm, Mix, Thực hiện video: Hoàng Khai Nhan




Đôi Mắt Người Sơn Tây

Quang Dũng

Em ở thành Sơn chạy giặc về
Tôi từ chinh chiến cũng ra đi
Cách biệt bao ngày quê Bất Bạt
Chiều xanh không thấy bóng Ba Vì

Vừng trán em mang trời quê hương
Mắt em dìu dịu buồn Tây Phương
Tôi nhớ xứ Đoài mây trắng lắm
Em có bao giờ em nhớ thương?

Từ độ thu về hoang bóng giặc
Điêu tàn thôi lại nối điêu tàn
Đất đá ong khô nhiều ngấn lệ
Em có bao giờ lệ chứa chan

Mẹ tôi em có gặp đâu không
Những xác già nua ngập cánh đồng
Tôi có thằng em còn bé dại
Bao nhiêu rồi xác trẻ trôi sông

Đôi mắt người Sơn Tây
U uẩn chiều lưu lạc
Buồn viễn xứ khôn khuây

Cho nhẹ lòng nhớ thương
Em mơ cùng tôi nhé
Bóng ngày mai quê hương
Đường hoa khô ráo lệ.

Bao giờ trở lại đồng Bương Cấn
Về núi Sài Sơn ngắm lúa vàng
Sông Đáy chậm nguồn qua Phủ Quốc
Sáo diều khuya khoắt thổi đêm trăng

Bao giờ tôi gặp em lần nữa
Ngày ấy thanh bình chắc nở hoa
Đã hết sắc màu chinh chiến cũ
Còn có bao giờ em nhớ ta?

Quang Dũng





No comments:

Post a Comment